Viết cho người phụ nữ tôi yêu
Mỗi chúng ta đều được sinh ra, nuôi dưỡng và lớn lên từ bầu sữa mẹ, tình yêu của mẹ dành cho chúng ta không bao giờ diễn tả được bằng lời, công lao nuôi dưỡng, chăm sóc của mẹ đối với tôi nó rất cao vời...
Vẫn biết rằng cuộc sống quanh tôi có biết bao nhiêu người để yêu thương,tình yêu thương gia đình,tình yêu mến thầy cô ,bạn bè và mọi người xung quanh , tình cảm giữa những người đồng nghiệp với nhau …nhưng đối với tôi tình cảm thiêng liêng và đầy sự cao quý nhất vẫn là tình mẹ.
Công cha như núi thái sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Mỗi chúng ta đều được sinh ra, nuôi dưỡng và lớn lên từ bầu sữa mẹ,tình yêu của mẹ dành cho chúng ta không bao giờ diễn tả được bằng lời, công lao nuôi dưỡng, chăm sóc của mẹ đối với tôi nó rất cao vời. Chỉ có mẹ mới là người yêu thương chúng ta vô điều kiện. Suốt cuộc đời này tôi không bao giờ quên.Tình yêu đó càng lớn dần trong tôi mãi mãi. Và đến bây giờ, khi tôi làm mẹ thì tôi càng cảm thấy điều đó rõ hơn.
Cứ mỗi năm sắp đến 20/10 là tôi lại càng thấy mình yêu mẹ hơn. Tôi nghĩ có lẽ không gì chạy nhanh bằng thời gian,hay do cảm nhận của tôi nữa,thời gian trôi càng nhanh tôi càng sợ, tôi sợ mẹ già đi, tôi sợ tôi chưa làm được gì cho mẹ.
Tình mẹ đã đến với tôi và mỗi người chúng ta ngay từ khi chúng ta đang còn trong bụng mẹ, và khi sinh ra chúng ta được nhắc đến tình mẹ qua những bài hát,những câu chuyện….nhưng không gì bằng thực tế, chỉ có những hành động thực tế mới diễn tả được tình cảm, sự hy sinh vô bờ bến của mẹ dẫu biết rằng như vậy vẫn chưa diễn tả đủ tình cảm thiêng liêng, cao cả đó. Tôi luôn cảm nhận cuộc đời và tình cảm của mẹ theo năm tháng, tôi chợt thấy sợ hãi nếu như cuộc đời này thiếu vắng hình bóng của mẹ. Tôi còn nhớ những lúc tôi bị ốm, mẹ đã thức cả đêm để chăm sóc cho tôi, đối với tôi mẹ luôn là người hoàn hảo nhất và là tấm gương cho tôi noi theo, là người tiếp sức mạnh cho tôi để tôi cố gắng trong cuộc sống.
Ở đâu đó tiếng ai ru con sao nghe buồn thảm: "Cha mẹ nuôi con bể hồ lai láng. Con nuôi ba mẹ kể tháng, kể ngày”. Phải chăng mọi người sợ cái cảm giác phải chăm sóc khó khăn cho một người lớn tuổi, dẫu biết rằng đó là mẹ mình. Cuộc sống càng bận rộn, con người ai cũng tất bật với công việc của mình, rồi có những lúc mẹ già đau yếu, phận con không làm tròn. Những lúc như vậy tôi cảm thấy mình có lỗi với mẹ rất nhiều. Tôi yêu mẹ tôi nhiều lắm , chỉ có mẹ là người yêu tôi vô điều kiện, giờ đây tôi phải luôn sống tốt để luôn làm mẹ tự hào, để mẹ luôn vui vẻ vì tôi,.Tôi muốn được ôm mẹ vào lòng,được mẹ âu yếm, được mẹ vỗ về như khi còn bé.
Con càng trưởng thành theo năm tháng thì mẹ càng già đi theo thời gian, mái tóc mẹ có thêm nhiều sợi bạc. Con cầu mong mẹ luôn được khỏe mạnh, để cuộc đời con luôn có ánh mắt mẹ dõi theo.